[VKOOK Fanfic] Kim Tổng, Vợ Ngài Muốn Ly Hôn
  • Park Jimin
    Park Jimin
    Đã xảy ra chuyện gì?
  • Park Jimin nhìn sâu vào đôi mắt đối phương.
  • Min Yoongi
    Min Yoongi
    Đừng nói nữa, cuối cùng anh có muốn làm hay không?
  • Min Yoongi mím môi đến trắng bệch, ngữ khí cứng rắn xen lẫn trào phúng.
  • Min Yoongi
    Min Yoongi
    Chẳng lẽ anh không được ư?
  • Ánh mắt của Park Jimin dịu dàng, nhẹ nhàng ngắm nhìn gương mặt xinh đẹp của đối phương, cuối cùng hôn lên môi cậu. Động tác rất ôn nhu, khiến trái tim cậu trong lúc lơ đãng có chút nhoi nhói.
  • Lúc động nhỏ bị vật to lớn tiến vào, Min Yoongi bất giác siết chặt hai tay.
  • Không có Min Ji Suk, càng không có Kim Taehyung.
  • Lúc này, chỉ có cậu và Park Jimin mà thôi.
  • Jung Hoseok quay lại bữa tiệc, phát hiện Min Yoongi để quên áo khoác trên ghế, lập tức cầm áo chạy ra ngoài. Xe của Park Jimin vẫn còn đậu chỗ cũ. Cậu vui vẻ vì cô vẫn chưa đi, chậm rãi đi đến muốn trả đồ, lại phát hiện hai người trong xe đang triền miên dây dưa, trái tim khẽ nhói đau.
  • Áo sơ mi lộn xộn che đi tấm lưng ướt đẫm mồ hôi, để lộ phần mông hờ hững. Park Jimin nhẹ nhàng liếm qua chiếc cổ trắng mịn, Min Yoongi ngồi trên người hắn đôi môi đo đỏ hơi hé ra, nước bọt không kịp nuốt thuận theo khóe môi trượt xuống, da thịt trắng nõn vì tình dục mà ửng hồng. Bộ dáng xinh đẹp không gì sánh được.
  • Min Yoongi
    Min Yoongi
    Sâu hơn nữa…
  • Min Yoongi thả lỏng thân thể hơi cong eo xuống, nơi bên dưới nuốt hết vật dữ tợn vào trong.
  • Park Jimin liếc qua kính chiếu hậu nhìn thấy Jung Hoseok đang đứng đó không xa, khóe môi hắn không tự chủ nhếch lên, vuốt ve cặp mông căng tròn của người trước mặt, mạnh mẽ nhưng không kém phần ôn nhu tiến vào trong động nhỏ ẩm ướt.
  • Khoái cảm kịch liệt khiến cho Min Yoongi tạm thời ném phiền não sang một bên, chăm chăm ôm cổ hắn, hai chân vòng qua eo hắn nhẹ nhàng lắc lư, rên rỉ không ngừng.
  • Min Yoongi
    Min Yoongi
    Nhanh lên… ưm… mạnh thêm nữa…
  • Nếu không phải tận mắt nhìn thấy, Jung Hoseok không tài nào tưởng tượng nổi TMin Yoongi lại có một mặt như vậy. Cậu khi sa vào tình dục, bộ dáng quyến rũ nhưng không mất đi sự cao ngạo lạnh lùng, chỉ là cái tên mà người kia gọi không phải là y.
  • Min Yoongi
    Min Yoongi
    Park Jimin, Park Jimin...
  • Chỉ có kịch liệt triền miên mới có thể khiến Min Yoongi nhận thức được rằng cậu vẫn đang sống.
  • Cậu không phải là cậu trong quá khứ.
  • Cậu là Min Yoongi.
  • Min Yoongi không hề buồn ngủ một chút nào, trừng mắt nhìn đêm đen ngoài cửa sổ. Park Jimin nằm bên cạnh có thói quen ôm lấy eo cậu rồi kéo cậu ôm vào lòng, bàn chân ấm áp cứ dán vào mu bàn chân cậu sưởi ấm cho cậu.
  • Sự xuất hiện của Min Ji Suk đã đảo lộn hết thảy cuộc sống hiện tại của cậu. Người đàn bà đã sinh ra cậu không hề cho cậu một chút yêu thương nào, ngược lại còn hận cậu đến tận xương tủy.
  • Lúc còn nhỏ, Min Yoongi thường xuyên nghe bà ta nói với cậu rằng.
  • Min Ji Suk
    Min Ji Suk
    Đều tại mày nên tao mới thảm hại như vậy!
  • Cậu chính là sự sỉ nhục cả đời này không thể xóa được của người đàn bà độc ác kia.
  • Min Yoongi trở mình, bốn mắt giao nhau, chợt phát hiện Park Jimin cũng chưa ngủ. Hắn nhổm người hôn trán cậu một cái, dịu dàng hỏi.
  • Park Jimin
    Park Jimin
    Không ngủ được sao?
  • Min Yoongi
    Min Yoongi
    Ừm
  • Min Yoongi ngoài ý muốn hỏi lại.
  • Min Yoongi
    Min Yoongi
    Sao anh còn chưa ngủ?
  • Park Jimin
    Park Jimin
    À, tại anh ngủ không được
  • Park Jimin vừa nói vừa vùi mặt vào hõm cổ ấm áp của cậu.
  • Park Jimin
    Park Jimin
    Hôm nay em sao thế?
  • Min Yoongi
    Min Yoongi
    Chẳng sao cả
  • Min Yoongi quay đầu.
  • Park Jimin khó có khi không hỏi nhiều, chỉ nói.
  • Park Jimin
    Park Jimin
    Vậy ngủ sớm chút đi, ngày mai còn phải đi làm
14
Chương 155: Chẳng sao cả